Tay nào quạt nồng?
Tay nào ấp lạnh?
Tay nào chắn bão giông ngoài cửa?
Tay nào vòng 1 vòng thật bình yên?
Mẹ dịu hiền
Nhưng mạnh mẽ hơn hết thảy
Bao vất vả nhọc nhằn đếm đong biết mấy
Mẹ nhẹ nhàng lèn chặt vào tim...
Mẹ viết nỗi đau bằng sự lặng im
Mẹ gối đầu trên những lo toan trằn trọc
Có đôi lúc lặng yên mẹ khóc
Vì nhớ ba...
Ba đi xa
Gồng gánh gánh gồng, gánh gồng gồng gánh
Dù đêm đông giá lạnh
Dù nắng cháy rát vai
Nhưng khi con thức dậy mỗi sớm mai
Bàn tay đó vẫn dịu dàng che chở!
_Đông Tịch_
0 Nhận xét